Một ngày giữa tháng một, mình bỏ hết mối lằng nhằng chuyện tình cảm và chạy trốn công việc đang dí sấp mặt ở Sài Gòn bắt xe đi Đà Lạt chỉ mong hít thở miếng không khí trong lành và nạp lại năng lượng cho bản thân để về chiến đấu tiếp cuộc chiến ở nhà.
Mình nhớ hôm ý là ngày 15, mình vừa cho con Đốm kế bên phòng khách sạn ăn bánh là xuống lễ tân rủ ông bạn đi ăn lẩu bò thì về lên đồ đi bar cho biết (trích từ nhật kí thanh niên 23 năm chưa biết bar pub là gì vì sợ tiếng ồn). Lựa một hồi, quyết định đi Woody ở khu Hòa Bình vì trông nó có vẻ yên tĩnh và hợp với mình :). Thế là bắt taxi đi.

Đến quán, đón mình là 2 bạn pha chế siêu cute và ngầu. Mình nhớ lúc ý Ken đứng sau quầy pha chế nhìn mình mỉm cười, Vân thì ngồi góc hút 3 số mặt lạnh lùng sau đó thì dẹp menu qua bên, Vân pha cho mình ly cocktail đầu tiên theo vị mình muốn, uống đến ly thứ hai thì Anh xuất hiện.